Kết quả tìm kiếm cho "lưng ếch sống"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 38
Các phong tục Trung Thu ở Việt Nam đều hướng đến sự đoàn viên, gắn kết gia đình và cộng đồng, đồng thời nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ, giữ gìn nét đẹp truyền thống trong đời sống hiện đại.
Khu Bảo tồn Thiên nhiên Lung Ngọc Hoàng được xem là “lá phổi xanh” của Đồng bằng sông Cửu Long, nơi bảo tồn hơn 330 loài thực vật, 206 loài động vật; trong đó một số động vật có trong sách Đỏ.
Dù nơi biên giới hay giữa núi rừng, trên đất bạn xa xôi, qua bàn tay người lính Cụ Hồ, những mảnh đất khô cằn đã trở thành những vườn rau, ao cá, góp phần cải thiện bữa ăn và giữ gìn ký ức đẹp đời quân ngũ. Không quá lời khi nói rằng, ở đâu có bộ đội, ở đó có vườn rau xanh.
Lá lốt vị nồng, hơi cay, tính ấm, chống hàn (như bị lạnh bụng), giảm đau, chống phong hàn ở mức thấp, tay chân lạnh, tê tê, nôn mửa.
Chiều về, rảo một vòng qua vùng thôn quê, dễ dàng bắt gặp hình ảnh người lớn, trẻ em quây quần vui chơi trên cánh đồng sau mùa gặt. Bất giác, chúng tôi nhớ quay quắt một mảnh hồn quê yên ả!
Tết năm nay, huyện Tri Tôn đón gần 300.000 lượt khách đến tham quan điểm du lịch (DL), di tích lịch sử, văn hóa - dân tộc, tâm linh trên hành trình du Xuân. Con số ấn tượng trên chứng tỏ sức hút của huyện miền núi đối với du khách gần xa, mở ra kỳ vọng một năm đầy lạc quan cho DL địa phương.
Trưa nắng gắt, những chuyến xe xuôi ngược từ khắp các cánh đồng quê hối hả chở ếch về cân cho tiểu thương, kiếm thêm thu nhập lúc nhàn hạ. Giờ đây, ếch đồng được xem là đặc sản “trứ danh” ở miền Tây, có trong thực đơn các quán ăn, nhà hàng sang trọng.
Biển Phú Yên mang vẻ đẹp hoang sơ và vô cùng dồi dào các loại hải sản tươi ngon.
Nếu bạn là một người đam mê khám phá, hoà mình vào thiên nhiên hùng vĩ thì những khu vườn quốc gia dưới đây sẽ là lựa chọn vô cùng hợp lý.
Trong lĩnh vực ẩm thực, Việt Nam hiện có 5 Di sản Văn hóa Phi Vật thể Quốc gia gồm nghề làm nước mắm Nam Ô, nghề làm nước mắm Phú Quốc, phở Nam Định, phở Hà Nội, mỳ Quảng.
Ai cũng có một miền yêu thương khắc sâu trong tâm tưởng. Cái Mơn không phải là nơi tôi “chôn nhau cắt rốn” nhưng đã lưu giữ thật nhiều nụ cười và nước mắt từ thuở hoa niên. Năm tôi lên hai tuổi, má đi lấy chồng, gửi tôi lại cho ngoại ở Thủ Thừa, Long An.
Ông bà, cha mẹ tôi là nông dân. Tôi sinh ra và lớn lên ở làng. Tôi từ làng ra đi. Ba năm quân ngũ tôi đóng quân ở thành phố. Ở cái nơi mà ánh sáng ban ngày, ánh điện ban đêm đều giống như nhau. Tôi không hòa nhập được với cuộc sống thị thành. Muốn học theo một cái gì đó lại thấy mình như thằng bé hớn hở đuổi theo bao điều phù du không có thật.